Hiện nay tôi đang chuẩn bị cho ra mắt website riêng của mình, nên tôi tạm dừng chia sẻ ở tất cả các blog hay bất cứ website và báo đài nào khác.
Khi hoàn thành, tôi sẽ xin được báo tới mọi thân nhân và bạn hữu.
Kính,
Bài viết
6/8/13
17/1/13
Noi gương...Rắn ( bài cuối cho thơ )
Lột đi bộ da cũ
Thì ta sẽ trưởng thành
Bớt đi điều lạc thú
Thì tuệ đức tâm thanh.
Tịnh Mạc
Thì ta sẽ trưởng thành
Bớt đi điều lạc thú
Thì tuệ đức tâm thanh.
Tịnh Mạc
16/1/13
Thấy ghét ( phần 2 )
Như đã hứa là bài viết ''Thấy Ghét'' sẽ được gửi trực tiếp tới tất cả các linh mục trong xứ từ trước tới nay với tên thật, người thật việc thật, không cần nặc danh. Sau khi gửi thì cha sở vẫn giữ thái độ im lặng như lần trước khi tôi mổ xẻ vấn đề về việc '' ăn của cúng ''. Thật ra thì thái độ im lặng này không phải là một sự im lặng khó hiểu mà nó rất dễ hiểu, vì đó chính là một thái độ khôn ngoan như...rắn của các lão tiền bối kinh nghiệm đầy mình. Bởi nếu mình có luận cứ ''ngon cơm'' hơn thì cũng là trò chơi chén sành với chén kiểu, có thắng cũng không vinh và nếu mình biết mình đã ''hớ hênh'' thì giữ sự ''im lặng của bầy cừu non'' là tốt nhất. Càng đôi co thì càng...dại.
Tuy thế nhưng khá bất ngờ ngoài dự tính của tôi là sau một ngày email gửi đi thì tôi đã nhận được sự phúc đáp của cha phó xứ nhu sau :

Với một bài viết có tính chất ''Thiếu Lâm'' như thế mà sự ''trả đòn'' đáng ra cũng phải '' Võ Đang '' hay chơi chiêu Ninja ẩn thân im lặng, nhưng vị linh mục này lại dùng ''Taichi'' để chịu đòn. Điều đó cho thấy linh mục này rất có thể là người CÓ ĐẠO HẠNH , hoặc nếu không thì ông còn khôn ngoan hơn...rắn.
Nói sao thì nói, tôi vẫn hy vọng các linh mục là người CÓ ĐẠO HẠNH,vì với thế giới nhiễu nhương như hiện nay thì rất cần những người như thế.
Tịnh Mạc
Tuy thế nhưng khá bất ngờ ngoài dự tính của tôi là sau một ngày email gửi đi thì tôi đã nhận được sự phúc đáp của cha phó xứ nhu sau :
Với một bài viết có tính chất ''Thiếu Lâm'' như thế mà sự ''trả đòn'' đáng ra cũng phải '' Võ Đang '' hay chơi chiêu Ninja ẩn thân im lặng, nhưng vị linh mục này lại dùng ''Taichi'' để chịu đòn. Điều đó cho thấy linh mục này rất có thể là người CÓ ĐẠO HẠNH , hoặc nếu không thì ông còn khôn ngoan hơn...rắn.
Nói sao thì nói, tôi vẫn hy vọng các linh mục là người CÓ ĐẠO HẠNH,vì với thế giới nhiễu nhương như hiện nay thì rất cần những người như thế.
Tịnh Mạc
14/1/13
Thấy ghét ! ( bài cuối cho chuyện Đạo ở blog )
Chiều qua sau lễ ngày Chúa Nhật, vừa về tới nhà thì ông lão thân phụ tôi nói : " Tuần sau đi lễ nhà thờ khác. Ông cha đó cứ '' bố sở...bố sở'' mãi. Nịnh nọt nghe phát mệt''.
Thật thì từ nhỏ tới giờ lần đầu tiên tôi nghe ông đòi tẩy chay một cái gì đó. Bởi bản tính ông khá xuề xòa, chuyện gì cũng đại khái cho qua, ai muốn làm gì thì làm, sao cũng được. Thế nhưng lần này ông đòi tẩy chay linh mục, đòi tẩy chay giáo xứ gần nhà mà cũng là giáo xứ chính tay ông điền đơn xin gia nhập trước đây..
******
Số là từ ngày gia đình tôi dọn về khu này thì cũng trải qua 3-4 đời linh mục quản xứ. Sở dĩ mua nhà ở đây vì nó rất gần nhà thờ nên có thể đi bộ thong thả vài phút là tới . Cho tới năm ngoái thì xuất hiện một cha rất bệ phệ tuổi ngoài 50 về nhận chức. Cha này thì miệng lớn nói nhiều, tuy mập mà lanh lẹ . Các bà già bắc kỳ giáo dân mỗi khi hình dung ông thì lại buột miệng " Ôi giời ôi...Cha khéo lắm '', kèm theo với một ánh mắt khó hiểu. Cũng như rất nhiều linh mục Vn khác trên xứ Mỹ, ông có lẽ là một linh mục thành công trong việc xin... tiền và tổ chức những đề tài...mua bán trong giáo xứ. Ông giảng thì thao thao bất tuyệt, tiếng Anh tiếng Mễ, tiếng Việt phun ra rào rào mà không gì đặc sắc, nhưng đặc biệt là ông biết làm thơ và làm thơ rất...dở.
Nếu chuyện chỉ có thế thì cũng mắt nhắm mắt mở mà sống với cha,nhưng đằng này thì ông còn làm nhiều sự khiến thiên hạ muốn bỏ nhà thờ mà đi hết. Trong đó có những việc mà người ta nói là độc tài, thích làm theo ý mình và việc có vẻ khôi hài nhất là ông không biết dùng cách nào mà đưa vị linh mục trẻ con nuôi ông về làm cha phó xứ. Điều này thì tôi chưa từng thấy ở bất cứ đâu chứ đừng nói là trong các nhà thờ, dù nó vốn không phải là điều cấm kỵ nhưng thật ra từ cổ chí kim ít ai thực hiện cho dù họ là những...bạo chúa.
Bởi sẽ là điều vô cùng kệch cỡm khi cha làm tổng thống thì con làm phó tổng thống. Cha làm giám đốc thì con làm phó giám đốc. Cha làm hiệu trưởng thì con làm phó hiệu trưởng. Cha làm quản tù thì con làm giám ngục...hay cha làm cha sở mà con làm cha phó thì chết bà hết người ta. Vì cái thể chế tạm gọi là gia đình trị là một thể chế không thể chấp nhận được trong bất cứ tổ chức lớn bé nào. Do đặc tính ''cùng trị'' nó sẽ khiến mất đi tính dân chủ, mất đi sự công bằng và dễ tiêu tan tính minh bạch...Cho dù không có gì xảy ra trước mắt nhưng sẽ khó có thể tin tưởng được về tương lai vì sự thâu tóm quyền lực về một mối sẽ tạo ra vô số những điều dị nghị, hồ nghi đàm tiếu...
Còn riêng về ông phó con thì rất khó để trưởng thành vì suốt ngày chỉ là thân phận con cái phải gọi dạ bảo thưa, thừa hành thánh chỉ của phụ thân mà cúc cung tận tụy. Bởi thế ngay cả thời phong kiến thì chưa từng thấy có ông vua nào trao quyền phó cho con mình bao giờ, mà thậm chí họ còn bày ra những luật lệ người thân không được can chính mà chỉ ban cho con cái những cái tước chứ không phải chức vụ và không có quyền bính gì đáng kể. Cho tới khi cha qua đời thì con mới được kế nghiệp mà thôi. Trong luật của võ thuật cũng thế, vì có câu dạy rằng '' thịnh thế truyền hiền bất truyền tử ''. Nghĩa là trong lúc đang an bình thì không truyền cho con mình mà phải truyền cho người dưng mà có lòng nhân nghĩa. Đặc biệt hơn cả là trước bàn dân thì người con luôn phải chịu đựng những kỷ luật sắt thép đôi khi kể cả những sự sỉ nhục vô lý để cho người khác thấy mình không thiên vị, không dung túng tình riêng.
Thời xưa Đức Chúa cũng không vì ưu ái mà giao lại cơ đồ cho người môn đệ được thương mến nhất. Hay Đức Thích Ca cũng chẳng giao đạo nghiệp cho vị con trai trưởng cũng là một bậc thánh chân tu mà ngài giao cho vị đệ tử khác máu tanh lòng.
Tóm lại cổ kim là thế. Đông tây cũng thế. Chẳng đâu như giáo xứ của tôi : Cha sở là...bố của cha phó. Chán ngán thay mỗi lần nghe cha phó gọi '' Bố sở '' liên miên trong các thánh lễ... Những lúc đó không biết thiên hạ nghĩ sao, nhưng đối với cha con tôi thì ...
Thấy ghét !
Tịnh Mạc
P/s : Trong blog này có một số bà con của giáo xứ thường ghé qua thăm. Xin vui lòng đừng méc lại với hai cha vì...mất công. Bởi chính tôi sẽ Email bài này đến từng cha để các ngài ''thưởng lãm''.
9/1/13
Người đàn bà ''kinh khủng''
Bà có một nét hết sức cứng rắn được toát ra vẻ bên ngoài. Có thể do phụ thuộc vào sự giáo dục của người cha từ khi thơ ấu cộng vào bản tính tự lập được hình thành từ thuở thiếu thời. Hơn nữa với cuộc sống tại xứ lạ quê người cũng dễ khiến cho người ta thoát ra cái bản chất phụ nữ Á Đông yếu đuối và cũng do môi trường học tập và lĩnh vực nghề nghiệp chuyên môn của bà.
Khi nhìn ai tôi vẫn thường nhìn vào ánh mắt để cảm nhận gần như tất cả về con người ấy và ánh mắt người phụ nữ này quả là có ánh mắt của một nhân vật thông minh kiệt xuất.
Khi nhìn ai tôi vẫn thường nhìn vào ánh mắt để cảm nhận gần như tất cả về con người ấy và ánh mắt người phụ nữ này quả là có ánh mắt của một nhân vật thông minh kiệt xuất.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)