Bài viết

11/6/12

Chuyện chết ( II )

Trong Tỳ Bà Truyện của Nguyễn Bính có hai câu thơ miêu tả mạnh mẽ sự hiếu nghĩa của người con dâu với cha mẹ chồng như sau :

" Khi dưỡng sinh ăn cám để nhường cơm
Lúc tống tử lo ma mà cắt tóc ".

Cũng may với thời buổi này chắc cũng không ai đến nỗi phải ăn cám để nhường cơm hay phải cắt tóc bán lấy tiền làm đám táng cho cha mẹ cả. Cám thì chẳng ai nuốt nổi dù hiếu thảo cỡ nào, mà tóc bán thì cũng chẳng ma nào mua, nhất là những kẻ có bộ tóc  xơ xác trụi lủi như mình. Tuy thế việc chu toàn hậu sự cho song thân mai kia là một điều phải luôn tính trước, nhất là  khi ''đôi hạc '' đã cao niên. Tính ở đây là tính tròn tính vuông và tính luôn những cái méo. Mà những cái méo nó nhiều lắm và nó giả tròn hay lắm. Không biết bên các tôn giáo khác thế nào, chứ là người Công Giáo thì đôi khi cũng rất nhiễu sự cho những dự liệu cuối cùng của cuộc đời chính mình hay của ai đó thân cận.

1. Đất Thánh :

6-11-2012 2-38-44 AM


Thật cũng chẳng hiểu nổi đất thánh là đất thánh làm sao? Nghe cái tên không đã thấy sướng. Đất Thánh...Nghe nó cao trọng, sạch sẽ và êm ái biết bao. Chôn thân vào đấy hẳn sẽ phúc đức lắm, cao quý lắm. Thánh mà ! Lại có khi nhờ đất ấy mà mau thành thánh mà bay về trời. Thảo nào đất thánh lúc nào cũng đắt hơn đất...thường. Lại phải nhiêu khê đăng ký, chạy chọt hay tranh giành, xí trước... Hồi ở Vn cha sở xứ tôi rao trong nhà thờ rằng :

" Đất thánh xứ mình sắp hết chỗ. Các cụ nào thích thì...mau mau cho " 

Ở hải ngoại thì đất thánh cũng dành cho các kẻ dư ăn dư của là nhiều. Còn những ai phải ở nhà mướn suốt đời khi còn sống, thì đừng mong nhà có ''sổ hồng'' gọi là đất thánh khi ngày nhắm mắt nhăn răng.

Đối với tôi thì đất nào cũng...thối ! Chẳng đất thánh, đất phật gì sất .Tôi cũng từng nói thẳng với các cụ trong nhà miễn cho cái vụ đất thánh nếu bọn '' thánh '' chơi trò cắt cổ hay làm khó làm dễ con cháu. Các cụ liền đồng ý cả hai tay hai chưn. Bởi vô lý lắm khi sinh tiền thì sống chung với đủ loại người.. bạn bè thân thuộc, hàng xóm láng giềng là người Phật Giáo, Tin Lành, Hòa Hảo... nhiều vô số. Sống chung cả với cộng sản, vô thần, súc sinh, ma quỷ...Hà cớ gì đến chết thì Công Giáo cứ phải chôn chung với nhau trong một khu được đặt cái tên mỹ miều là đất thánh. Nhiều người cứ bảo là chôn ở đấy cho ấm cúng, mỗi năm có cha ra làm lễ. Ấm với cúng cái gì khi đất nào cũng là đất lạnh. Còn cái xác, cái xương kia thì cũng lạnh thối lạnh tha ra từ tám kiếp rồi. 

Nói đúng ra thì tiền nào của nấy. Đất thánh thì có vẻ ''quy hoạch '' chỉn chu hơn, ''cơ sở hạ tầng '' có vẻ sạch sẽ, gọn gàng hơn chút, chứ ngoài ra thiết nghĩ chẳng có bất cứ giá trị mang tính tâm linh nào hơn cả. Nếu có của ăn của để thì đất thánh hay đất ...super thánh thì cũng tốt. Còn không  đất nào hay hỏa thiêu cũng được, chẳng lý gì mà suy tính, vẽ vời, nhiễu sự.

Gần 10 năm trước một đứa học trò nói với tôi ..
" Thầy muốn có bằng ân nhân của nhà dòng không? 2 triệu ! " . Tôi trả lời ngay rằng : '' Tao không điên tiền mà bỏ 2 triệu ra mua cái đồ giấy lộn ấy, thà bỏ 2 ngàn mua cuộn giấy vệ sinh còn có ích ".

2.Giấy...''Thánh''

6-11-2012 1-57-51 AM

Sau này ngày càng nhiều những '' cơ sở tu hành '' tung ra những quảng cáo cùng các loại ''ấn phẩm '' nhìn rất bắt mắt. Cũng có thánh giá đèn hầu, cũng có huy chương huy hiệu , chữ xanh chữ đỏ, lộng kiếng lộng cung... Rồi để thêm màu giá trị thì kèm theo lời hứa nào là ''suốt đời'' nào là ''vĩnh viễn''. Để chắc cú cho lời hứa hão huyền ấy luôn luôn kèm theo chữ ký ngà ngọc của ngài '' giám đốc cơ sở tu hành'' với con mộc to đùng đỏ choét đóng cái bốp nhoe nhoét nữa.

Người quá vãng sau khi được con cháu chạy vạy nào là nghi thức, cha chú dâng lễ, ca đoàn áo xống, đất thánh, đất thiu... phải có tờ '' đíp lồm ma '' chứng nhận là sẽ được ''cơ sở tu hành'' ngày đêm cầu siêu kiểu bảo hành life time thì mới...chắc cú thành thánh.


Những người con cháu ấy một phần là biết sai mà thích làm cho người thân mình '' bằng chị bằng em '' hay do cũng thích khoe khoang là thảo hiếu là...lắm của. Số còn lại là do không biết, do tin vào các bề trên dạ người mặt...thánh, chỉ vẽ, bày trò. Cái tởm chính ở đây không phải là tang quyến mà là nhu cầu...buôn thần bán thánh của những kẻ điếm nhục khoác áo thầy tu, những kẻ mượn đạo tạo đời, những con quỷ khát tiền bán giấy lừa gạt đến cả người chết, đến những người đang quấn khăn sô thương mẹ tiếc cha.

*************
Nhân ngày sinh thần cứ tơ tưởng...cái chết. Tiện thể xin có lời trăn trối. Nếu tôi có mệnh yểu mà an bình ra đi hay có tan thây nát thịt, thì xin đừng...đất thánh. Xin đừng... ''Đíp lồm ma giấy thánh''. Tôi sống thì với đủ loại người, chết thì cứ tứ tung đâu cũng đặng. Tôi sống mà có công thì chẳng cần 'giấy thánh'.Mà có lắm tội, nhiều nợ mà không biết hối thì dù có hàng vạn cái giấy thổ tả kia, thân tôi cũng vào vạc dầu sôi để làm món chả giò cho lũ quỷ sứ mà thôi.

Tịnh Mạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét