Bài viết

18/5/12

Nợ thương


Nợ với thiên ân cả kiếp này
Nợ tình quốc tổ tấm thân đây
Nợ nghĩa sinh thành ơn dưỡng dục
Nợ khai tâm đạo, sức công thầy

Nợ sự văn chương cũng lạ kỳ
Nợ trong võ nghiệp chí nam nhi
Nợ những hồn xưa từ vạn thuở
Nợ hư âm đó chẳng còn gì

Nợ văng vẳng mãi khúc tình duyên
Dù đã gieo thêm nốt muộn phiền
Dù đã phôi phai điều khổ đắng
Mà niềm luyến nhớ vẫn còn nguyên

Nợ cỏ cây cùng lũ chim muông
Lá rơi xuống cội nước lại nguồn
Ba năm cáo chết đầu hướng núi
Còn nợ để rồi vẫn còn thương.

Tịnh Mạc Phạm Thái Sơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét