Bài viết

30/4/12

Thằng Hề



Ngỡ ngàng giữa giấc hồ mê
Tấn tuồng kệch cỡm thằng hề là tôi
Biết đâu khóc biết đâu cười?
Mặt tô xanh đỏ với đời phù du
Tưởng mình khôn thế mà...ngu !
Tưởng đôi phụng nhãn lại...mù bấy lâu
 Nặng vai  thoáng đã bạch đầu
Vài trang thơ cũ bạc màu mực phai
Thức khuya không thấy đêm dài
Nhìn quanh chẳng thấy có ai bên mình.

Tịnh Mạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét