
Còn chút gì cao thượng
Chắt chiu cho cuộc đời
Cứ đắm mình mê sướng
Thì hồn xác tả tơi
Đốn củi ba năm, dại một giờ vụng đốt
Công trình kia thui chột tan tành
Tiếc đau mái tóc thật xanh
Thiêu thân bảy sự tám vành bấy lâu
Lòng chạnh nghĩ thôi đành đã thế
Thuở cuồng điên đạo lễ suy vi
Người khôn biết chọn lối đi
Dại ngu nhắm mắt ngựa phi đường cùng
Sự nhơ uế buộc chung cả lũ
Nào rắn lươn quạ cú diều hâu...
Tiếc công đàn gảy tai trâu
Uổng đi năm tháng cao sâu nghĩa tình
Đoán biết trước giật mình kinh hãi
Hiểu trắng đen tê tái mà than :
Thương ai tay đã nhúng chàm
Dại rồi còn biết khôn làm sao đây? (*)
Tịnh Mạc
(*) Mượn ý câu Kiều với nguyên văn '' Trót vì tay đã nhúng chàm / Dại rồi còn biết khôn làm sao đây? "
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét