Bài viết

10/9/11

Sự cản trở là điều...May mắn !


Image and video hosting by TinyPic

( 2 hộp của chìa khóa xe bể liền trong 5 phút )

* Chuyện ''đời xưa'' 

  Thời niên thiếu tôi từng theo một vị sư phụ rất nóng tính trong một thời gian khá dài. Ông bình thường thì có vẻ khá ''chiêm niệm'' nhưng đụng chuyện gì bất bình thì khạc ra lửa mửa ra khói ngay, dù chuyện đó nhỏ như con thỏ hay phải va chạm với ông lớn bà to nào. Tuy vậy nhưng mỗi khi có gì cản trở việc ông đi lại ví dụ như kẹt xe, hư xe, hay đang chuẩn bị đi đâu mà có khách vớ vẩn nào đến quấy rầy thì trái lại ông lại bình thản, vui vẻ. Những lần như thế ông thường nói với tôi rằng : " Biết đâu lại tốt " . Khi ấy thì tôi chẳng biết tốt là tốt thế nào khi giữa trời nắng cong lưng đạp xe chở thầy mà lại xì lỗ mọt, lại trễ giờ về học và quan trọng hơn là phải tốn những đồng tiền còm cõi chắt chiu của mình.

*****
Chuyện ''đời  nay''

Cách đây gần năm năm một lần đi ăn cơm trưa với linh mục T Đ T, ăn xong no lòi kèn xuống dắt xe thì xe xẹp lép. Nhìn thì thấy ngán ngẩm làm sao nhưng đã quen nết vị sư phụ khó tính năm nào nên nói với vị linh mục rất dễ thương ấy rằng : " Biết đâu lại tốt ! Nếu không bị xẹp bánh xe cản trở thì có khi cha và con hôm nay được ở dưới ''vực sâu u tối'' rồi ''. Ngài liền đáp : '' Đúng ! Đúng..."

****
Đã nhiều lần như thế, không nhớ nổi là bao nhiêu lần. Có những lúc đã trễ giờ mà đi đến đâu cũng gặp đèn đỏ. Có những lúc đã bận rộn đi giữa đường lại phải quay ngược về nhà do cần làm cái gì đó đã quên...

Vừa qua vài ngày cũng thế, lúc chuẩn bị lấy xe đi công việc gấp rút, thì tra chìa khóa vào xe mở công tắc thì bỗng...Rắc...Rắc...Gãy bung cái hộp nhựa của chìa khóa ( Loại xe này thì khóa xe và bộ phận báo động (alarm ) được gắn chung ), nên phải quay vào nhà lấy cái chìa ''sơ cua'' được cất cẩn thận trong tủ. Mang ra xe bỏ vào mở công tắc thì lại...Rắc...Rắc...Gãy luôn !

Thấy cũng lạ vì trong chốc lát mà cả hai chiếc chìa khóa vỡ ra một lúc. Ok...Ai  nghĩ sao thì nghĩ còn mình thì dừng lại đó cầu nguyện chốc lát rồi đi. Kết quả là tới trễ gần 20 phút nhưng mọi sự an toàn và công việc cũng không bị rắc rối gì đáng kể.

Còn hôm nay thì lại đi lạc đường một cách hết sức vớ vẩn đến ngu xuẩn nếu tự trách mình. Bởi con đường ấy đi hằng ngày trong bao năm, đi cả hàng trăm lần mà lại lạc. Nói đúng hơn là chạy lố nơi cần đến gần 15 km mới nhận ra là đã đi lộn đường. Một điều phi lý hết sức tưởng tượng !

Nếu không tin vào sức bảo vệ thần linh, thì sẽ cho rằng bị quỷ che mắt hay một trạng thái khùng điên lãng trí hay ngủ gục giữa ban ngày.

*****
Nếu những điều ấy xảy ra với ai đó thì rất có thể họ sẽ cho rằng là những việc ngẫu nhiên, tình cờ và chẳng gì là ý nghĩa, nhưng đối với ai có lòng tin vào đạo thì đó rất có thể là một ơn giữ gìn hay một báo ứng tốt lành. Xét về mặt tin vào sức thiêng liêng, rõ ràng sẽ là điều tốt hơn. Bởi lẽ bản thân mình sẽ biết gắng công tạo phước đức, biết sống trong tâm tình cảm tạ thương yêu hơn. Hoặc chí ít trong lúc bị cản trở sự đi lại đó thì cũng sẽ không cau có với người đi cùng, không chửi trời oán đất. Hoặc nếu đi một mình thì cũng sẽ không tự bực bội với chính mình mà có thể xảy ra thêm những điều không an lành trên con đường sẽ đi do sự nóng nảy gây ra.

Tích điển Tái Ông Thất Mã hay câu Hán văn " Họa trung hữu phúc , phúc trung hữu họa'' cũng đã nói lên đạo lý ấy. Có lẽ chúng ta cần lấy đó mà góp thêm cho kinh nghiệm và phong cách sống của mình với cuộc đời.

Tịnh Mạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét