Bài viết

19/3/11

Thánh Thầy

   Là người thầy đúng mực thì hầu như ai cũng có khả năng hiểu được ít nhiều tâm lý, ý muốn của môn sinh mình. Để rồi sự tỏ mình ra cũng tùy vào mức độ thân cận và tình cảm, duyên cơ mà họ có được. Làm học trò mà được thầy rút ruột trao truyền là may mắn lắm, nhưng nếu được thầy tỏ mình tâm sự hay chia sẻ những gì sau kiến thức chuyên môn thì gọi là cao duyên phúc trọng.

Thầy đời dù là nhân vô thập toàn còn được thế, huống gì những bậc thầy từ trời cao.. Những bậc Thiên Sư, thánh thầy.

Với Thánh Giuse  thì luôn luôn được gọi là mẫu gương của sự hy sinh thầm lặng. Người ta đã dẫn chứng nhiều về nhân đức tuyệt luân này của người qua các bài thánh kinh Tân Ước. Không một lời nói nào từ ngài được thuật lại...

Hơn 2000 năm đã trôi qua, những người con cái Thiên Chúa cũng đã dần dần quên đi hình ảnh vị thánh cả phúc lộc ấy. Ở nhiều nơi  thì giáo xứ mới dựng xây lên đã không còn thấy tượng ảnh của thánh nhân và trong lời giảng của các nhà truyền giảng cũng không mấy khi chữ Giuse được nhắc đến, họa hiếm chỉ trong ngày 19 tháng 3 và vẫn chỉ là những lời nhai đi nhai lại từ hàng trăm năm trước. Giáo dân thì cũng ít ai thuộc được các kinh kính thánh Giuse vì có lẽ với một cảm giác ngài thầm lặng quá. Thầm lặng chi mà đến giờ còn thầm lặng ! 

Thế nhưng hãy đọc những dòng trong tuần cửu nhật của thánh Giuse, thì biết đâu chúng ta sẽ lại bừng tỉnh. Bởi sự săn sóc của người là kín nhiệm nhưng vô cùng chu đáo. Bởi lẽ đâu mà chính đấng cứu thế khi giáng hạ thế đời cũng phải cậy nhờ vào sự chở che và tình từ phụ của người ? Bởi lẽ đâu mà người được cao xanh trao phó Đức Mẹ để người chăm sóc, bầu bạn ?

Cũng trong lời kinh ấy có câu vô cùng đẹp đó là " Trên trời Thiên Chúa vừa thấy đôi tay từng 30 năm vất vả lao động để nuôi nấng  mình vừa chắp lại, thì kíp kíp mà chuẩn y ý muốn của người'' và '' Lẽ nào ta lại quên lãng đấng mà chính Chúa và Mẹ Maria đã yêu mến hết lòng ? "

Không một vị thánh nào mà không sùng kính thánh Giuse mà tấm gương gần đây nhất là vị thánh hiển tu Anre tại Canada. Nhờ lòng sùng kính đặc biệt với thánh cả mà ngài đã được Thiên Chúa thực hiện bao phép lạ diệu kỳ ngay khi còn sống. Năm 1936 thánh Anre qua đời. Toàn thể thành phố Montréal khóc thương ngài. Cả triệu người từ dân thường cho đến những người đứng đầu xã hội ,đã nối đuôi nhau sắp hàng trước thi hài để chào tạm biệt và tỏ lòng tôn kính ngài. Khi ấy mọi phương tiện giao thông của Canada và các nước láng giềng dường như chỉ làm một nhiệm vụ duy nhất là đưa người đến viếng tang lễ của thánh nhân.

*****

Riêng tôi thì sự hiện diện của thánh Giuse vô cùng gần gũi. Câu kinh " xưa nay chưa từng ai kêu cầu cha mà vô hiệu '' ứng nghiệm rất đúng trên thân phận mình. Quả thật bất kỳ nhu cầu nào mà tôi xin cùng người và bạn thánh người đều được toại lòng hơn sự mong ước. Hơn nữa để tỏ lòng gần gũi thì người cũng sẵn sàng thực hiện nơi tôi những ơn lạ mà đôi lúc chỉ do sự nhõng nhẽo và ấu trĩ của đứa con, đứa môn đệ tội lỗi nhưng mến mộ ngài.

Khi còn ở Vn thì anh em trong nhóm cầu nguyện của tôi đều biết đến sự lạ của ...quả dưa hấu. Đó là một trái dưa hấu loại ''khủng'' chắc trái ấy nặng hơn chục ký. Cái thứ dưa to xác lạt nhách ấy thì dễ ủng ra. Có nhà thì sáng mùng 1 tết thì cặp dưa đẵ xì nước choang ra bàn thờ. Còn trái dưa tôi để ngay tượng thánh Giuse thì ''thọ'' được gần 3 tháng. Nhiều khách tới nhà nhìn thấy đã bảo ..

- Nhà thầy có trái dưa giả nhìn y như thật 

Tới ngày ''linh'' bổ ra thì bên trong còn tươi nguyên giòn ngọt cho mấy chục người ăn. Chẳng biết hồi ấy có công nghệ phù phép như trái cây Trung Quốc như bây giờ không? nhưng tôi thì tôi cứ tin là sự tỏ mình của thánh Giuse vậy.

Năm nay thì bổn cũ  soạn lại. Khi từ Vn quay về Hoa Kỳ thì tối hôm đó đi mua hai cây lan Hồ Điệp để tạ ơn. Một cây nở rộ thì để nơi bàn thánh Giuse trong phòng riêng, cây kia còn nhiều nụ thì để bàn khách vì còn cỡ chục ngày nữa thì tết. Thế rồi tết xong khoảng chục ngày thì cây baby tưởng sống dai hơn thì đã rụng không còn một cánh (dù được ''bác sĩ'' tận tình chăm sóc ). Còn cây hoa trên bàn thánh Giuse thì còn nguyên vẹn, không rụng một bông nào cho đến hôm nay ngày kính thánh Giuse năm 2011.


Gần 2 tháng mà còn nguyên vẹn. Kể cả những cái nụ nhỏ nhỏ ở đầu cành cũng không lớn lên hay héo đi, thì tôi cho là một kỳ tích, khi không có bất kỳ một sự chăm sóc nào và cũng chẳng có ánh mặt trời chiếu đến ( cái giống này thì phải có đủ nắng, gió, sương và ''thuốc thang'' tẩm bổ ).

****

Không ! Đừng bàn luận ! Đây là một cách liên lạc riêng tư của thánh thầy với cá nhân tôi. Các bạn hoàn toàn có quyền hoài nghi về những điều đó.

Nhưng với bài viết không dám gọi là giáo lý mà chỉ đơn giản là tản mạn sự đạo này, thì biết đâu nhờ ơn Chúa mà lại khơi dậy được thêm lòng mến mộ thánh Giuse của một ai đó. Để họ cùng tôi năng chạy đến cùng Giuse.

Vâng, ngài là đấng công chính thầm lặng, nhưng với tôi thì ngài cũng không thầm lặng lắm đâu. Chẳng có vị thầy nào mà mãi im thim với môn đệ có lòng yêu kính mình cả.

Thầy đời còn thế huống gì thánh sư !

Trọng Kính lễ Thánh Thầy 2011

Giuse Maria Tịnh Mạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét