Ngày anh đến là ngày mưa gió Trời rất buồn người cũng dửng dưng Em đi qua gần hết mùa Xuân Nắng sẽ tắt cho hồn em Đông giá Chiều buông xuống từng cánh chim vội vã Bay chao nghiêng đơn độc giữa lưng trời Bến bờ nào thuyền đang giữa trùng khơi Buông tiếng hát trong cồn cào tiếng sóng Ngày anh đến không mang tia lửa ấm Kẻ lãng du có dừng lại bao giờ Chẳng cho nhau dù chỉ một giấc mơ Mà phá nát những phù du huyền hão
Ngày anh đến là ngày gió bão Giọt lạnh lùng trên lá cỏ sầu rơi Như đời em Xuân dần tắt nắng rồi Hạ đốt hết Thu tàn phai Đông giá.
*****
Tịnh Mạc
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét