Bài viết

29/1/11

Ăn là ghiền !

Hầu hết việt kiều (tạm gọi thế) về thăm quê hương thì ngoài những mục đích chính còn có một mục đích phụ. Tuy là phụ nhưng không có  thì cũng khá ''đau lòng''. Đó là thưởng thức những ''lương thực hằng ngày'' mà mình hằng tơ tưởng.

Tôi thì nhiều khi giả bộ thanh cao đạm bạc,nhưng trong lòng kỳ thực cũng còn nhiều...ham hố

Nhân có chụp ảnh mấy món ăn ưa thích trong chuyến du hí vừa qua,nay post lên đây để con giai-con dâu, cháu chắt-đồ tôn chi đó mai kia biết đường mà...cúng

****

Bánh chưng nhân ngọt

Loại bánh này hầu như không ai  bán mà cũng chẳng mấy ai ăn. Nó không giống bánh tét nhân  ngọt đâu nhé. Để làm nó thì kỳ công hơn bánh chưng thường, vì nhân phải cô cho đỏ rực,mỡ phải mềm. 50% chảy ra, 50% còn lại nguyên  miếng. Nhân ngọt quá thì cũng dở,mà lạt quá thì cũng nên cho vào...thùng rác. Nếp  mềm mà ít thôi,nhân thơm dẻo mà nhiều. Ai ốm yếu còm nhom, thì loại bánh này là thuốc tăng cân vô cùng hữu hiệu. Đây cũng là thứ làm ''nước mắt lưng tròng'' đêm nằm vỗ gối 

khi những mùa xuân về nơi đất khách quê người lạnh lẽo.

Phở Tàu Bay

Đây là quán phở ''number one'' của cả gia tộc mình. Họ nội hay họ ngoại khi vừa xuống máy bay thì đã réo.. ''Tàu bay! Tàu bay!'' thảm thiết. Mặc dù sau  này có lẽ nó đã hơi xuống cấp vì có nhiều quán mới khang trang xuất hiện. Thế nhưng với danh hiệu kỳ cựu nhất của phở Sài Gòn và hương vị quen thuộc hằng chục  năm qua vẫn khiến người ta ghiền...không thể tả.

''Nòng nợn''

Món này thì về cũng ăn một lần cho có mùi...heo. Chứ thiên hạ bán buôn ngoài đường không ai có thể sánh tài bằng bà ngoại già,bà mẹ già và con em gái. Ba đời họ đã có gia truyền,nên tay  nghề thuộc hàng ''độc cô cầu bại''. Cái quán cháo lòng đông khách ở hình trên làm vẫn rất tệ. Bởi miếng dồi thì mềm oặt, lạt lẽo vô vị, mỡ thì trắng hêu hếu bên trong. Ăn chẳng thấy  mùi thơm của húng quế. Đặc biệt món này nếu ăn ngoài quán xá thì bẩn thỉu không thể tưởng tượng được,dù quán ấy có ''cao cấp'' đến đâu.

Rau cần xào

Rau cần nước xào thịt bò hoặc đơn giản hơn là xào với tỏi là thứ thức ăn khá quyến rũ bởi mùi vị ngot ngào mà...cay đắng của nó. Thứ này ở Mỹ cũng có nhưng không thơm ngon bằng Việt Nam . Thịt bò thì ngon hơn nhưng rau thì hiếm mà lại tệ.

Thịt luộc

Heo thì đâu chẳng có. Thế nhưng heo ta thì làm cha heo Mỹ. Bởi heo Mỹ nếu ướp áp không cẩn thận thì miếng thịt cứng queo và hôi rình. mà dù có chăm chút, thì vẫn không bằng heo xứ ta.

Nghêu hấp gừng

Nghêu trắng như thế này thì loại tươi sống ở hải ngoại không có. Nó có một loại vỏ đen mà ai cũng gọi là nghêu,nhưng ăn thì dở và tanh. Hôm mới về, chạy ra Coop mart mua 100 ngàn được một rổ trong hình. Về tới nhà phát hiện ra quên mua gừng  hay sả. Khi hấp quăng đại mấy cây hành lá vào, nên ăn thì khá...tởm. Món này nấu canh với sả hay với cà chua,thì là hay cần tây đều rất ngon.

Cơm chiên chay,canh chua chay ăn với...cá Điêu Hồng

Giống cá này tuy không thơm ngon như các giống cá ''cao sang'' khác, nhưng chiên nấu gì thì cũng tạm vì nó tươi sống và không tanh. Còn cơm chiên chay thì có quán Hạnh Dung ở đường Lãnh Binh Thăng ăn cũng được.

Cá tai tượng chiên xù

Nếu cuốn bánh tráng, mắm nêm thì tai tượng chiên xù ngon hơn cá lóc chiên. Món này nay đã...chán ngán vì ăn năm bảy bận


Lẩu cá kèo

Cá kèo là giống cá thuộc hàng đặc sản. Chỉ có ghét là nó nhỏ xíu, ăn phải nhằn nhằn mỏi miệng, chứ nó thì tuyệt lắm.

Không thể quên bánh mỳ-bánh bao Lan Huệ. Tiệm bánh mỳ này mình ăn từ khi nó còn là cái xe bánh mỳ nhỏ xíu với ngọn đèn dầu hột vịt leo lét bán trước cửa trại...cùi. Bà chủ tiệm béo núc ních mặt y như bà...má mì, lần này về không thấy đâu. Thằng con trai mập ú ù tên là thằng Sấm, có thời gian cặp với con đệ tử mình nay ra đứng bán. Món bánh bao tại đây là món ăn đầu tiên và cũng là món ăn cuối cùng tại Vn trước khi lên máy bay.

Chả giò chuối

Có một nhà hàng chay theo phong cách Tây Tạng, nó nằm đối diện cổng sau của chùa Việt Nam Quốc Tự. Ở trong đấy có những món ăn chay rất ngon. Bà kon nào chưa biết nên đến đó dùng thử nhé.

Cà ri tôm

Món này là món lần đầu tiên thưởng thức. Tôm nấu với cà tím, đậu bắp cùng với cà ri, rồi ăn với bún. Đây là  món ăn độc đáo mà nghe đồn nhiều người khó tính cũng phải thích.

Bê thui-Gỏi cuốn

Bê ở Mỹ cÅ©ng có,nhưng da thì cứng như đế giày  nhai không ná»
•i,nuốt thì trợn trắng mắt. Gỏi cuốn thì bánh tráng cứng ngắt ăn sượng cả miệng. Không thể bằng ở Việt Nam ta.

Chuối bom,vú sữa,mít, đu đủ ,bắp rang...vẫn là ''lương thực'' hằng ngày mà mình ưa thích. Riêng chuối bom,chuối sứ thì ăn hết khoảng 5 nải. Vú sữa thì trên 100 trái

Chúng là những thứ trái cây ''tuyệt thế nam nhi''.

Trái này thì khỏi bàn rồi. Thời còn trai trẻ có thể ăn một lúc chục trái. Lần này về thấy mình ăn trái cây ghê quá, thằng con bất hiếu tiếc của đã rên xiết.. '' Ba là con cháu tề thiên rồi''

Trái tuyệt cú mèo đây

******

Về Vn thì có nhiều chuyến gọi là lên đường, mà trong đó lên đường đi...ăn cũng không ít. Câu kinh ''xin cho lương thực hằng ngày'' hình như được ứng nghiệm mạnh mẽ nhất khi ở quê nhà, nơi có nhiều người thân nghĩa mang hình ảnh của chị Matta. Ăn không những no bụng mà còn ấm lòng ''chiến sĩ'' cho tới mấy độ xuân thu sắp đến.

Hôm đi hội chợ với hai bà...thấy có chỗ thử đường miễn phí, nên hơi chột dạ vì vừa qua đã ăn tùm lum tùm la, bèn kéo hai bà...cùng mình vào thử đại. Thử xong tên bác sĩ bảo " lượng đường của anh là...lý tưởng''. Khoái chí quá định bụng về...ăn tiếp, thế nhưng trong đầu vang vọng ở đâu đó giọng nói.. " Xin mời quý khách mang số vé...nhanh chóng làm thủ tục check in tại cổng...", nên đành...Hụ...hụ...

Tạ ơn trời những bữa ăn ngon. Tạ lòng người những công sức, tâm tình trong những bữa ăn đó.

Xin hẹn một ngày nào lại về để...ăn tiếp nhé.

26 Tết Tân Mão 2011

Tịnh Mạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét